Khu Di tích Quốc gia Bộ Đường sắt phủ Thống đốc Đài Loan nằm giữa lòng các đường Trung Hiếu Tây, đường Tháp Thành, đường Trịnh Châu, đường Diễn Bình Bắc (Zhongxiao West, Tacheng Street, Zhengzhou Road và Yanping North Road), thuộc quyền quản lý của Bộ Giao thông Cục Quản lý Đường sắt Đài Loan. Năm 1884, quan Tuần phủ Đài Loan Lưu Minh Truyền (Liu MingChuan) đã thuê các chuyên gia nước Anh và Đức để cố vấn việc xây dựng Cục Cơ khí gồm các cơ sở máy móc ở khu bến cảng Đạm Thuỷ (Danshui) như: nhà máy lắp ráp, pháo, đạn, thuốc nổ và in ấn tiền tệ, bao gồm cả xưởng nung nấu và luyện đúc . Vào năm 1895, quân đội Nhật Bản tiếp nhận Cục Cơ máy, và sau đó sửa lại thành Trung tâm sửa chữa vũ khí Đài Bắc, sản xuất và sửa chữa vũ khí của Quân đội, có thể làm đạn, ống thư và thuốc men, tàu, cầu đường sắt ... sau đó đổi tên thành nhà máy Pháo binh Đài Loan. Năm 1900, Quân đội chuyển đến Bộ Đường sắt, cùng năm đó đổi tên thành với nhà máy Đài Bắc. Năm 1908, đường sắt Đài Loan mở rộng xuyên suốt về phía tây, lượt vận chuyển và nhu cầu sửa chữa tàu xe tăng cao. 1909, Nhà máy Đài Bắc mở rộng về phía đông, xây dựng xưởng sửa chữa tàu xe và xưởng sơn. Năm 1915, tháo gở các kiến trúc vốn có của hướng nam. Năm 1918, xây dựng văn phòng Bộ Giao thông, cùng tồn tại với nhà máy Đài Bắc, phân bố khu vực như: phía nam là văn phòng, phía bắc là nhà xưởng. Mãi cho đến năm 1934 Nhà máy Đài Bắc chuyển đến Tùng Sơn (SongShan) (nay Nhà máy Đài Bắc là di tích Quốc gia), đoạn đường này vốn dĩ có đến gần 40 tòa kiến trúc, nhưng sau năm 2005 xây dựng tàu điện ngầm MRT và năm 2013 kế hoạch phục hồi tháo bỏ di tích không bảo tồn, nên chỉ còn lại khoảng 10 kiến trúc, trong đó có 8 nơi thuộc tài sản văn hoá pháp định.